Doggy em học sinh cấp 3 đam mê chơi bạo dâm lắm

Nơi đây có chừng vài mươi mái nhà nằm đơn độc xa nhau, im lìm vắng vẻ. – Không. Tôi hỏi:
– Bây giờ thì sao? Có thằng ghẻ lác đầy mình, con vi trùng giang mai đã rúc vô tận xương tủy của nó rồi. – Để ôm nhau chết đói hả? Nghe đâu trước khi Bảy Súp là dân anh chị ở bến xe Chợ Lớn, trong một lần lỡ tay đánh chết một thằng đàn em của một tay đầu sỏ cợm cán khác nên đã bị truy sát. Và đứng dậy, nắm tay tôi kéo đi. Mắc mớ gì đến em. Nghe cái tên cũng hay hay, vậy là em xưng Mỹ Mỹ luôn. Cô bỏ lửng câu nói. Họ quay ra đón khách dọc đường, lưu động theo các chuyến xe chạy đường xa, có khi còn vào tận chốn rừng sâu với bọn thợ rừng. Tôi phụ việc với Bảy Súp, làm nơi bãi đất ở cuối xóm, giáp với bìa rừng. – Hút đi, nhìn chi nhìn dữ vậy? Còn anh lo nuôi thân anh. Xuống củi từ những xe bò xe trâu, hoặc cẩu những thanh gỗ súc lên xe be xong xuôi, chia tay rồi đám thợ xách cưa trở ngược vào rừng. – Không. Buổi trưa. Vợ anh đâu? Nghe nói, ngày trước Cao Thạch cũng không đến nỗi tiêu điều đến thế, nhưng chiến tranh cứ đẩy con người bỏ xóm đi xa dần.