Em nhân viên chụp ảnh đồ lót xong bị anh phó nháy làm thịt luôn

Thanh nghe máu nóng dồn lên mặt, đỏ hết hai tai và gò má, phần vì mắc cỡ, phần vì giận bé Phương, ngượng ngập nói lí nhí trong mồm :
« Em xin lỗi thầy đừng giận, cái này là của con bé… »
Lãm không giận, chỉ bối rối. không còn ai trong phòng ngoài bà Thanh ! Nhà cửa sao có vẻ bề bộn bừa bãi là lạ sao ấy ? Và trong hành lang tối tăm dẫn ra nhà sau, chiếc xe lăn của Thanh nằm ngã nghiêng… không người. Đấy là lần đầu tiên trong đời mà đôi nhũ hoa tuổi dậy thì của Nguyễn thị Diệu Phương được yêu bởi bàn tay một người con trai, lần đầu tiên hai núm ti gái tơ được vân vê nắn bóp. Đồ cái thứ con gái gì mà… Cưng đẹp quá, Thanh ơi ! Cái gắt gỏng khó ưa của Thanh, cũng dễ hiểu, đã đến từ việc một cô gái trẻ cả ngày phải ngồi trên xe lăn quanh quẩn trong nhà, không người yêu không cả bạn bè.